Phú Quang cho biết, "Hà Nội và em khi thu chớm sang đông" cũng là câu chuyện đời của người họa sĩ. Bạn ông vốn có cuộc sống rất khốn khó, vợ buộc phải ra nước ngoài để kiếm thêm phụ giúp gia đình nhưng không thấm tháp vào đâu. Người họa sĩ buộc phải xin đi kéo xe thuê để nuôi con nhưng bị từ chối vì cơ thể quá gầy gò. Không còn cách nào khác, ông phải xin làm công nhân móc cống. Sau một thời gian, vợ của họa sĩ về nước. Niềm vui chưa kịp dứt, ông đã phải nghe lời chia tay từ người thương yêu nhất. Trong lúc buồn bã, họa sĩ đã viết nên bài thơ. Đến khi ông mất, Phú Quang phát hiện ra nó và đem phổ nhạc.